- Sáng tác
Đến và đi
Nửa đêm bừng thức dậy Lòng ngổn ngang bời bời Không thể nào ngủ lại Và buồn quá em ơi...! Tụng kinh rồi đọc sách Mở máy đánh cờ chơi Rót rượu ra độc ẩm
Mẹ hôm trời trở gió
Mẹ hôm trời trở gió Cu Bin lau nhà cửa Tự nấu mì tôm ăn Băn khoăn lên hỏi mẹ? Mồng tơi nhặt kiểu gì? Cơm cắm mấy bò gạo
Bài kệ số 4
Khi tưởng cuộc đời là cõi tạm Thế giới bên kia mới là xứ vĩnh hằng Là cõi tạm thì được chớ hay chăng Đến tay trắng và ra đi tay trắng Là cõi tạm là triệt tiêu cố gắng
Bố vợ
Có ai như bố vợ tôi không Chẳng chạy ra đón đâu khi rể về đầu ngõ Bằng vội vã bước chân ồn ào như tiếng gió Mà ngồi tựa bình yên và rạng rỡ mắt cười hiền
Muối mặn gừng cay
Chồng tôi nóng nẩy vậy thôi, Ai lạ không biết thế rồi chia xa. Bực mình mà chẳng nói ra, Tìm cách lẩn tránh, ấy là cũng xong
Năm mới đến thềm
Năm đã đi từng bước qua mùa Giờ phút cuối nhẹ nhàng yên tĩnh lạ Nắng giấu mình, trời khép Xanh trở lại Để xám một màu … Nhung nhớ hay sương?
Giọt nắng
Xin hãy là giọt nắng vô tư, Cháy mải miết như ngày không bao giờ tắt. Gửi sắc vàng vào mây lam núi biếc. Yêu cuộc đời, non nước trong xanh. Yêu thân mình - giọt nắng long lanh!