- Sáng tác
Giấc mơ cuối cùng
Tôi với anh phải đâu là xa lạ Chưa gặp một lần, liệu có thể nói quen? Vì ít tuổi nên tôi là em. Mà chắc gì ngàn xưa ta đã thế! Anh gồng gánh kiếp ba đào dâu bể Tôi loay hoay thân lữ thứ chốn này Dẫu tam sinh duyên nợ có vơi đầy Thì quan ải danh-lợi-tình vẫn khác.
Ngủ quên
Không có mặt trời Trái đất ngủ quên Trong triệu năm băng giá Không có con thuyền dòng sông Ngủ quên Và tự xóa mình khi về biển cả! Không có người đi Con đường Ngủ quên Và cũng vào cây cỏ!
Hà Giang
Hà Giang biêng biếc nước dòng Lô Cột mốc Số O dựng địa đồ Vách đá giương chông ngăn bước giặc Nhuộm vàng lưng núi những nương ngô
Mắt huyền
Lái đò chỉ có mình tôi Một chiều bị lạc vào đôi mắt huyền Bến sông hắn với con thuyền Chở Nàng cùng với nỗi niềm đầy vơi. Mắt huyền ghé lại làng tôi Thăm người bạn cũ, về rồi lại đi
Đoạn văn trên bia mộ vô danh
Dưới hầm nhà thờ lớn Westminster tại Anh Có rất nhiều bia mộ Các tước vị lừng danh! Chẳng hạn các vua chúa Henry III, George ll Bác học nổi tiếng có: Newton, Darwin, Charles Dickens… Giữa các mồ hiện diện
Thái Quang Vinh
Như ngọn nến Bùng lên rồi tắt Em thắp chi Trong trang sách dạy học trò Như ánh sáng Soi từng phần trái đất Em đi tìm Chân Thiện Nhẫn nuôi tâm
Lỗi hẹn
Sao người nỡ lỗi hẹn Với mùa hoa dã quỳ? Người đến? Sao không đến Tìm đâu dấu chim di? Chiều Thu vàng xa ngải Màu dã quỳ tinh khôi