- Sáng tác
Thường
Sáng cháo, trưa cơm, tối ngủ giường, Cháo thì một bát sớm tinh sương, Cơm trưa lưng bát, rau quả luộc, Cuộc sống may thay được chữ thường.
Về
Đời người chút thoáng hoa rơi, Mỏng như cánh mỏng, đầy vơi kiếp người. Tình kia rắc, thắm bời bời, Gió xuân thổi, lụa là rồi, bặt thơm. Đợi mùa sau, đào hoa đơm,
Sống
Sống vì ta, ấy là sống BÌNH THƯỜNG Khi KHÁC THƯỜNG, là sống vì người khác Còn TẦM THƯỜNG, là khi ta sống bạc Đạt PHI THƯỜNG, là biết sống quên thân Kiểu BẤT THƯỜNG, phải tránh, chẳng phân vân
Hoa Bỉ Ngạn
Thế gian di mạn trong Tình Kiến bò đáy chén chỉ mình ấy thôi Trăm năm một cuộc vui cười Thác rồi mới thấy cuộc đời huyễn như.
Buông
Bả vai đau cả tháng trời, Ngược xuôi kiếm thuốc kiếm người chữa nhanh. Học buông suy nghĩ thực hành, Thế mà đau đến thân mình chẳng buông. Vai kia gánh vác sớm hôm,
Bối rối
Ba người cùng lúc tỏ tình trái tim tôi đập rối tinh rối bời Sao không chỉ là một thôi Để cho tôi được là tôi vẹn tròn? Thôi đành chọn nỗi cô đơn!
Vu vơ 3
Trời xanh thì đã xanh rồi Mây trôi thì cũng đang trôi lững lờ Con đò xưa đậu bến mơ Nghiêng nghiêng mạn nắng như chờ đợi ai Triền sông ngô trổ râu dài