Cái kính

Cái kính
Mỗi lần đọc sách Ông lại lục tìm Mắt kính đeo lên Chữ vui như hát Câu thơ xao xác Cánh lá thu vàng Trong lời ông đọc Biển về mênh mang


CHIẾC KÍNH
(Kim Chuông)


 

Mỗi lần đọc sách

Ông lại lục tìm

Mắt kính đeo lên

Chữ vui như hát

Câu thơ xao xác

Cánh lá thu vàng

Trong lời ông đọc

Biển về mênh mang

 

Phương nghe thích quá

Đòi mượn kính ông

 

Nhưng kìa, cái chữ

Có mà như không

 

Cái chữ ở kính

Hay ở trong đầu

Phương nhìn ông, hỏi

Chữ này từ đâu ?

                     K.C