Cái sọt rách

Cái sọt rách
Cái sọt rách giữa đường Ngạo nghễ ngồi suốt buổi Xe cộ như mắc cửi Tránh sọt thật e dè Sọt ta cứ lỳ lỳ Ý chừng mình thật oách

 

Cái sọt rách giữa đường

Ngạo nghễ ngồi suốt buổi

Xe cộ như mắc cửi

Tránh sọt thật e dè

 

Sọt ta cứ lỳ lỳ

Ý chừng mình thật oách

Thiên hạ chẳng ra gì

Chỉ mình ta “số dách”

 

Ai cũng biết sọt rách

Vẫn nem nép dè chừng

Có cái chi trong đó

Miệng cống hỏng không chừng?

 

Một bà già đồng nát

Tiện tay nhặt sọt đi

Ai cũng đều cười mỉm

Ồ đường vẫn phẳng lỳ.


Bùi Đại Dũng