Chào tạm biệt

Chào tạm biệt
Có một cánh hoa vừa chào tạm biệt Chiếc hôn mềm như tia nắng sớm Hương hoa thơm vương vào cửa sổ Góc phố đông người, ai đó xôn xao …

(Ảnh: Nhà thơ Nguyễn Phương Thủy)


CHÀO TẠM BIỆT

(Nguyễn Phương Thủy)

 

Có một cánh hoa vừa chào tạm biệt

Chiếc hôn mềm như tia nắng sớm

Hương hoa thơm vương vào cửa sổ

Góc phố đông người, ai đó xôn xao …

 

Hoa đi tiếp vào dòng đời tấp nập

Hoa tắm mình trong sắc ấm ban mai

Những giọt nhựa chắt từ sâu ngọn ngành gốc rễ

Cây góc vườn gửi. Mang theo

 

Vị đắng trong veo từ ngọt ngào bất tận

Vị buồn thao thiết tuôn từ chốn hư vô

Hoa muốn giũ mình

Nỗi đau bỏ lại

Nơi gốc cây già, bối rối, hoang vu

 

Có một cánh hoa vừa rung một lần cuối

Thả phấn bay

Thành khúc nhạc cuộc đời

Những nốt thăng vi vút trên trời

Những nốt trầm ẩn mình nơi bóng tối

 

Lắng nghe

Âm hưởng vọng về

Bổi hổi

Vẽ đường cong

Không chạm vào tim

Chỉ dập dồn hơi thở

Vách ngăn dầy, không mở 

Bởi đau

 

Có thể nào đau cộng với đau

Hòa vào nhau biến thành trái chín

Dẫu chát chua cũng là kết đọng

Để đau kia không khắc khoải dập vùi

 

Không nhòe tia nắng tinh khôi

Không nặng giọt mưa rơi

Không gặm trái tim non

Không găm vào khúc ruột

Không giận hờn tức tưởi khắp không gian

 

Có một cánh hoa vừa chào tạm biệt

Hương vẫn còn thơm khung cửa sổ

Khép hờ. Để nỗi nhớ chỉ như dòng sữa nhỏ

Chảy dịu dàng xoa những đắng cay.

 

Cánh hoa bay ...

Gió có ngược chiều không nhỉ ?

Cho thêm một lần, thủ thỉ

Hoa ngoái đầu, quay lại … thăm cây

 

13.02.2024