Chiều Mộc Miên

Chiều Mộc Miên
Rải xuống thềm xuân một chấm nhớ thăng tròn Một khoảng lặng mang tên màu nắng quái Một nốt huyền khoan tháng ngày mê mải Một móc đơn xa ngái bóng trăng gầy.


Rải xuống thềm xuân một chấm nhớ thăng tròn

Một khoảng lặng mang tên màu nắng quái 

Một nốt huyền khoan tháng ngày mê mải

Một móc đơn xa ngái bóng trăng gầy. 


Đỡ một cung huyền cho thắm lại đường mây

Hát thao thiết những sắc màu nhắc nhớ

Em đang chín trong vòng ôm mọng lửa?

Hay mùa xuân đang chín giữa tay cầm?


Chiều Tháng Ba giăng mưa bụi thật hiền

Mộc Miên thắm, đường xuân nhoà khói nước 

Những sắc màu cứ bời bời sau trước 

Những hình hài trong vắt, đẹp như nhiên. 


Lặng lẽ bên trời tấu đôi nhịp phách tiên 

Dẫu nốt thanh cao hay thẳm huyền trên đất

Tháng Ba an yên những vuông tròn được mất 

Trước thềm Hè, trải diệu khúc... Mộc Miên! 


20/3/2021

Trần Huyền Tâm