Chiều trung du

Chiều trung du
Ngày xưa mỗi hoàng hôn, Dạo trên triền đồi vắng, Trời chiều dìu dịu nắng, Hương cỏ thoang thoảng bay. Sương lam rặng núi xa, Bao phủ dần làng xóm, Còn một vài sợi khói,


(Ảnh: Kim Anh)

CHIỀU TRUNG DU

(Bùi Đại Dũng)

Ngày xưa mỗi hoàng hôn,
Dạo trên triền đồi vắng,
Trời chiều dìu dịu nắng,
Hương cỏ thoang thoảng bay.
 
Sương lam rặng núi xa,
Bao phủ dần làng xóm,
Còn một vài sợi khói,
Lửng lơ lẫn vào mây.
 
Tiếng chim cu đâu đây,
Gáy từng hồi dóng dả.
Hè đang đến từng ngày,
Sắc dần tươi chùm quả.
 
Chưa thấy tiếng ve kêu.
Đom đóm ra thưa thớt.
Nụ hoa Phượng e ấp.
Chưa thắp lửa trên cành.
 
Chỉ có mỗi màu xanh,
Của bầu trời đầu Hạ.
Bầu trời thân thương lạ,
Bầu trời xanh Trung du.