Chợ quê

Chợ quê
Mặt trời lấp ló ngọn tre Nêm chen ồn ã chợ quê ngợp người, Chẳng cần loa mõ gọi mời Hồn nhiên tự nhẩm khắc thời hợp tan Không phiên chính, xép chợ làng

 

Mặt trời lấp ló ngọn tre 

Nêm chen ồn ã chợ quê ngợp người, 

Chẳng cần loa mõ gọi mời 

Hồn nhiên tự nhẩm khắc thời hợp tan 

 

Không phiên chính, xép chợ làng 

Mua cần bán có hòa tan thuận tình,  

Một thời thóc gạo có tinh 

Mưa đêm mai chợ giật mình kém, hơn (*) 

 

Ngủ đất với chị hàng hương  

Thơm hơn bán cá nằm giường vẫn tanh  

Tư rằm mồng một ngày lành 

Trầu, hoa … chay tịnh ngự thanh tâm sàn, 

 

Chợ quê chạm mặt người làng 

Mấy ai nói thách tiền hàng với nhau 

Chục cua, muôi tép, mớ rau 

Kẹo vừng, xiên lạc, mời nhau nữa là… 

 

Nết quê lây sang làng xa 

Cởi bớt cúc áo ruột rà tin thôi 

Chợ họp kẻ đứng người ngồi

Giàu nghèo tự nguyện về nơi chợ chờ, 

 

Hồn quê rễ má dây mơ 

Lá rơi về gốc mấy chờ định phiên? 

Đất chòng chành đời ngả nghiêng

Vịn vào buổi chợ mà tìm gặp quê! 

Nguyễn Đình Bầu 

------------

(*): Thành ngữ “Thóc cao gạo kém”.