Đau khổ

Đau khổ
Hạnh phúc sinh ra từ tình yêu Non tơ ấy vốn nhuốm màu đau khổ Cháy vì giận, vì hờn, bỏng vì thương, vì nhớ Tay trong vòng tay, sung sướng biết bao nhiêu

(Ảnh: Đại Dũng)


ĐAU KHỔ

(Nguyễn Quốc Văn)


Hạnh phúc sinh ra từ tình yêu

Non tơ ấy vốn nhuốm màu đau khổ

Cháy vì giận, vì hờn, bỏng vì thương, vì nhớ

Tay trong vòng tay, sung sướng biết bao nhiêu


Hạnh phúc nào mê đắm hơn khi yêu

Được thành chính mình, được thành người khác

Được sẻ chia, được nhận cho, mất mát

Quên tháng, quên năm, quên sáng, quên chiều


Khổ đau nào não nùng hơn vì yêu

Người ta chết héo đi từng khúc ruột

Hai giấc mơ, hai góc nhìn hạnh phúc

Ôm chặt nhau rồi lại tuột khỏi nhau


Tình yêu nào không chứa mầm khổ đau

Tình yêu nào không ngủ cùng đau khổ

Để hạnh phúc như mặt trời sáng rỡ

Xua khổ đau ra khỏi mọi giấc mơ


Em đau khổ, nên em không thể nhớ

Trách làm chi những ngơ ngác ngày xưa

Quên hết cả tình yêu là đau khổ

Bởi đất trời cần có nắng và mưa

Anh hạnh phúc anh lờ mờ tường tỏ

Đau khổ nào rồi cũng hóa tình yêu…