Điệu ru tay mẹ

Điệu ru tay mẹ
Heo may rải lạnh vào thu Ngỡ tay mẹ nhẹ vỗ ru bồng bồng Ru trông cây lúa đòng đòng Mỏng mềm bẹ áo khép vòng nựng con Giấu lòng đậy điệm gầy còm Mấy mươi năm lạnh ru mòn thời gian

 

Heo may rải lạnh vào thu

Ngỡ tay mẹ nhẹ vỗ ru bồng bồng

Ru trông cây lúa đòng đòng

Mỏng mềm bẹ áo khép vòng nựng con

Giấu lòng đậy điệm gầy còm

Mấy mươi năm lạnh ru mòn thời gian

Đêm hè phay phất mo nang

Gió luồn tay mẹ hương thoang thoảng bùn

Vốc đất mà (*) dế mà giun

Nhựa khoai nhựa muống gặm mòn nét xuân

Nâng bầu cong chạm mỗi lần

Nắn dòng sữa trộn lâng lâng ru hời

Chênh chao ánh mắt con cười

Tan vào mẹ hay mẹ rời sang con?...

À ơi, ngoan nhé ngủ ngon

Điệu ru tay mẹ luôn còn diệu linh

Trải bươn đời dẫu nhục, vinh

Lâm trung lạc giọng gọi mình: Mẹ ơi!.....

 

Nguyễn Đình Bầu

-------------

(*) đất giun, dế đùn thải ra.