Điều tôi tin

Điều tôi tin
Không thể tin sau bốn vầng trăng lăn qua bốn mùa thu tuổi em đã ngũ tuần không cưỡng được lời em nói sánh lên vị ngọt trái tim anh thổn thức đến bao giờ

(Ảnh: Đặng Văn Tôn)



ĐIỀU TÔI TIN
(Tác giả: Kim Chuông)

 


Không thể tin 

sau bốn vầng trăng lăn qua bốn mùa thu

tuổi em đã ngũ tuần không cưỡng được

lời em nói sánh lên vị ngọt

trái tim anh thổn thức đến bao giờ


vậy rồi sẽ chỉ còn xác chữ 

câu gai góc lạnh như đá vỡ

đất ngọt lành quả đắng giữa vườn mơ


Không thể tin

lộc xanh đến nõn trời rồi vào mùa lá úa

ngòi nổ cháy liên hồi rồi câm lặng nằm kia

có nghìn mét lại chỉ còn một thước

tới đỉnh trăng lại là phút trăng tà


nhưng tôi tin. Tôi tin không thể khác

mắt em đẹp có thể làm tôi chết

nước mắt tràn lại chảy giữa lời vui

Thạch Sanh nhân từ và Lý Thông gian ác

hãy coi chừng quỷ dữ có trong tôi


Tôi tin. Tôi tin

tôi là kẻ bỏ đi. Tôi là người còn lại

thiên tuyệt tác truyện Kiều lại là áng thơ đau

ngườì thừa nhận riêng mình sẽ chẳng tin gì cả

chỉ tin mình (Nhưng đó là một nửa)


Sẽ hoàn thiện tôi qua hai vế nổi chìm

trước cuộc đời

                      điều ấy

                                 tôi tin!