Dừng lại thôi anh!

Dừng lại thôi anh!
Dừng lại thôi anh nhé Biết anh khó mở lời Thì để em mạnh mẽ Buông lời ra anh ơi! Trói lòng bằng nhung nhớ Đau thế đủ lắm rồi Buộc hồn bằng lo sợ Khóc tình chưa phai phôi



DỪNG LẠI THÔI ANH!

(Phan Hà)


Dừng lại thôi anh nhé

Biết anh khó mở lời

Thì để em mạnh mẽ

Buông lời ra anh ơi!


Trói lòng bằng nhung nhớ

Đau thế đủ lắm rồi

Buộc hồn bằng lo sợ

Khóc tình chưa phai phôi


Hạnh phúc nào có thực 

Sao em vẫn hằng tin?

Tím bầm nơi lồng ngực

Sao vẫn tự ru mình?


Cuộc người dài mộng mị

Chưa đi hết khổ đau

Mà đôi chân ngã quỵ

Hiên đời anh... hôm nào


Về đi thôi anh nhé

Thương tội cũng bằng thừa

Em quen rồi cô lẻ

Tro lòng... đã nguội chưa?


Năm tháng nhiều nắng mưa

Em tổn thương nhiều quá

Những lời yêu cãi vã

Cũng bị người mang ra 


Nào não ngắn ngu gia

Nào họ hàng bần thế

Phận người duyên nhiều quá

Kiếp người buồn mênh mang.


Em cũng không bàng hoàng

Tự xoa dịu đêm vắng

Người ơi! Nếu còn thắng

Mãi mãi mình sẽ thua

Ván cờ tưởng chơi đùa

Ai ngờ xe thắng tướng