Đừng nói lời thương

Đừng nói lời thương
Xin người đừng nói lời thương Chiều đang nhạt nắng sương vương lạnh trời Tầm xuân đã ngủ yên rồi Sau bao nhiêu nỗi tơi bời bão giông



 


Xin người đừng nói lời thương

Chiều đang nhạt nắng sương vương lạnh trời


Tầm xuân đã ngủ yên rồi

Sau bao nhiêu nỗi tơi bời bão giông


Đời người được mấy mà mong

Lời không dám nhận phụ lòng nhau ra...




Cuối mùa dẫu mặn mà hoa.

Người thương lỡ để xót xa đến người


Trao thì đầy, nhận lại vơi

Xin người đừng nói những lời thương em.


Ánh Tuyết