Duyên

Duyên
Có hai người xưa cũ Quá khứ chưa kịp quên Thì thầm lời ước hẹn Thủy chung cầm trên tay Có hai người thương mến Quay về từ tương lai

(Ảnh: Kim Anh)


DUYÊN 

(Nguyễn Quốc Văn)


Có hai người xưa cũ

Quá khứ chưa kịp quên

Thì thầm lời ước hẹn 

Thủy chung cầm trên tay


Có hai người thương mến 

Quay về từ tương lai

Luân hồi qua mấy kiếp 

Trong bao nhiêu hình hài


Có hai người mới đến 

Không một dòng họ tên

Như mây trời, sóng biển 

Vĩnh hằng cùng lạ quen


Có hai người mãi mãi

Trả sao hết nợ duyên 

Dẫu phận chồng hay vợ

Đôi cánh chim ngang trời


Người nhớ say người nhớ

Người quên mê người quên 

Nhớ tận cùng vũ trụ

Quên vẫn tìm được em…