Em vẫn là em thôi

Em vẫn là em thôi
Da chớm mồi, tóc muối hoa tiêu Bớt yêu và mơ mộng Nhưng vẫn lăn tròn những giấc mơ Câu thơ ủ mùa về ngai ngái Vẫn hồn nhiên non dại Học mãi cũng chẳng thành Vẫn rơm rạ sinh sôi Em trở về đúng nghĩa của em thôi


(Ảnh: Đặng Văn Tôn)

EM VẪN LÀ EM THÔI

(Thơ viết cho ngày sinh nhật lần thứ 42)


Da chớm mồi, tóc muối hoa tiêu

Bớt yêu và mơ mộng

Nhưng vẫn lăn tròn những giấc mơ

Câu thơ ủ mùa về ngai ngái

Vẫn hồn nhiên non dại

Học mãi cũng chẳng thành

Vẫn rơm rạ sinh sôi

Em trở về đúng nghĩa của em thôi

Lòng vẫn bồi hồi và tim luôn rạo rực

Vẫn khẽ khàng, nhẹ nhàng thổn thức

Mong gió mai về mỗi sớm bình minh

Ngủ dậy sau đêm mơ phục sinh

Con bé quê mùa lấm lem bùn đất

Vẫn dịu dàng chân thật

……

Giấc ngủ ập về

Em mơ những học trò

Tròn xoe đôi mắt

Ngày tháng bừng lên

Ngọn lửa yêu thương chưa bao giờ nguội tắt

Những đêm trắng, soạn bài

Ngày mai giờ giảng thú vị

Nếu chỉ lấy tiền, em thành người vị kỷ

Vẫn hồn nhiên, trang giáo án

Khi đêm sắp tàn

Ở ngoài kia bao người huênh hoang

Tự cho mình tài giỏi

Em nhỏ bé thôi

Một viên sỏi

Lăn lóc cuộc đời phía lối anh đi

Chẳng thể nói gì

Khi tin yêu thánh thiện

Ký ức màu hồng

Tưới cây đời mãi xanh tươi

Em chẳng thể là ai

Chốn đông người

Mang tim mình ba mùa gió bấc

Thế dòng đời

Đừng xô em ngã

Em đơn giản lắm

Hai chữ con người

Đang muốn đọc tròn môi

Em trở về đúng nghĩa của em thôi

Nhìn lũ trò nhỏ

Từng ngày khôn lớn

Em thầm ước

Giá mà dòng nước

Chảy trôi về

Biển cả yêu thương

Đã bao đêm

Sau những ngày thường

Em lại ước

Em là em

Người con gái sinh vào năm nhuận

Sóng đời xô

Dẫu nhiều lận đận

Em vẫn là em

Giọt sương sớm

Sau hồi…


Thơ Phan Hà