Hạ xưa

Hạ xưa
Anh nhớ chăng chiều hạ vàng năm ấy Nắng nhạt nhòa mây trắng bay bay Ta chia tay hẹn một ngày trở lại Giờ ở nơi xa anh có nhớ đất này?


(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


Anh nhớ chăng chiều hạ vàng năm ấy

Nắng nhạt nhòa mây trắng bay bay

Ta chia tay hẹn một ngày trở lại

Giờ ở nơi xa anh có nhớ đất này?


Anh mạnh mẽ ồn ào như cơn lũ

Em tím dần trong nỗi nhớ cô đơn

Xa cách quá hai phương trời xa biệt

Để mỗi chiều sang em lại vẩn vơ buồn


Và nay nữa bình minh mùa vào hạ

Ve râm ran gọi phượng đỏ neo cành

Quyên khắc khoải suốt đêm dài thảng thốt

Nơi ấy phương trời anh có nhớ không anh?


Ta bé nhỏ không gian thì rộng mở

Thơ thay lời thơ nói được gì không

Có một nẻo thường hiện về trong mộng

Ký ức xưa… hóa thạch trong lòng


Em cúi nhặt cánh phượng hồng trên đất

Hạ phai rồi mùa hè nữa sắp qua

Anh có biết một điều luôn có thật

Đường phượng năm nào… vẫn lưu dấu chân ta…


Vũ Thanh Huyền