Hoa Gạo - Tháng Ba

Hoa Gạo - Tháng Ba
Tháng Ba về, em có nhớ chăng? Hoa Gạo rực triền đê, cháy bừng bao kỷ niệm. Con sông quê, dải lụa mềm, uốn lượn. Cây Gạo quê mình, nhân chứng những lứa đôi.


HOA GẠO – THÁNG BA

(Đỗ Thị Huệ)

 

Tháng Ba về, em có nhớ chăng?

Hoa Gạo rực triền đê, cháy bừng bao kỷ niệm.

Con sông quê, dải lụa mềm, uốn lượn.

Cây Gạo quê mình, nhân chứng những lứa đôi.


Không ồn ào, cứ lặng lẽ trôi,

Năm tháng qua đi, cuộc đời dâu bể.

Chợt giật mình, sao mà nhanh thế!

Biết có còn, ai nhớ, ai quên?

 

Về thăm quê, một chiều bình yên.

“Con đò vẫn nguyên, dòng sông còn đó”.

Cây Gạo xưa vẫn rực hồng sắc đỏ.

Vẫn vươn cành lá đợi chờ ai!

Gốc Gạo già, sần nỗi nhớ khôn nguôi.

Cỏ mướt non, triền đê xanh rời rợi.

Trở lại quê, chẳng còn ai ngóng đợi.

Thấp thoáng cánh cò, bay lả chơi vơi.

Giữa đồng xanh, lúa tốt bời bời.

Bãi ngô non đang mùa trĩu hạt.

Dòng sông xưa vẫn hiền như câu hát.

 

Người ra đi, chiều xuân mưa như rây hạt.

Hoa Gạo rơi đầy, ta nhặt ký ức xưa!