Hương thị và mùa thu

Hương thị và mùa thu
Nàng qua bỏ lại nụ cười Cho người nhặt được nửa đời bão giông Hoa cau rụng trắng bến sông Trầu không trụi lá từ Đông sang Hè Chiều qua về lại chân đê Chõng tre, gối trúc lắng nghe thu về

 


Nàng qua bỏ lại nụ cười

Cho người nhặt được nửa đời bão giông

Hoa cau rụng trắng bến sông

Trầu không trụi lá từ Đông sang Hè

 

Chiều qua về lại chân đê

Chõng tre, gối trúc lắng nghe thu về

Thoảng mùi hương thị bên hè....

Hình như nàng ấy đã về bên sông

 

Yếm xanh, quần lĩnh, lưng ong

Dịu dàng quét lá bên tường nhà bên

Vội vàng hé mắt nhìn xem

Trầu xanh quấn quýt bên thềm cùng cau

 

Bỗng dưng trời nổi mưa mau

Cây cau còn đấy dây trầu ở đâu

Trái khô rụng kín sân sau

Lửng lơ trái thị bên rào mùng tơi

 

Ngoài hiên gió lạnh bời bời

Nhà bên ai cất tiếng cười thật trong

Người đâu, tôi hỏi thinh không

Cau vàng cuống rụng, trầu không nơi nào.

 

Lương Duyên Thắng