Không đề

Không đề
Khi ta thành bất ổn Thơ như là lưỡi dao Găm vào nỗi khát khao Găm vào niềm day dứt. Hạt giống vàng hạnh phúc Gieo ở cánh đồng xa Người thương ai chẳng biết

(Ảnh: Duong Bui)


KHÔNG ĐỀ

(Phạm Hồng Oanh)
 


Khi ta thành bất ổn

Thơ như là lưỡi dao

Găm vào nỗi khát khao

Găm vào niềm day dứt.


Hạt giống vàng hạnh phúc

Gieo ở cánh đồng xa

Người thương ai chẳng biết

Đã gặt về trước ta.


Chỉ còn lại nụ hoa

Lỡ mùa không thành trái

Và hạt buồn sót lại

Nên mùa không thành mùa.


Ta phải đâu biếng lười

Mà mất mùa hạnh phúc

Thương người còn đi mót

Nhặt thêm hạt lép về.