Không phải ngẫu nhiên

Không phải ngẫu nhiên
Tôi nương theo cánh cửa thời gian Đến chốn trần ai, oe oe tiếng khóc Bởi giữa màn đêm, tối đen, nheo nhóc Ai biết mai kia tôi tỏ khúc quay về?

 

 


Tôi nương theo cánh cửa thời gian

Đến chốn trần ai, oe oe tiếng khóc

Bởi giữa màn đêm, tối đen, nheo nhóc

Ai biết mai kia tôi tỏ khúc quay về?

 

Cứ thế bên đời bất ngộ, chấp mê

Tôi khóc rồi đau, vui niềm hoan lạc

Chẳng hiểu vì đâu tóc xanh lại bạc

Xuân rồi tàn khi lá úa cành khô.

 

Vô tư ru mình bằng những giấc mơ

Hoa nở bốn mùa, đỏ, vàng, xanh, tím

Mây, gió, trăng, sao, ngẫu nhiên ẩn hiện

Vũ trụ bao la, cao thấp khôn cùng.

Rồi một ngày giữa chốn thinh không

Bánh xe Pháp tỏa hào quang soi phủ

Thức tôi về với lời thề xưa cũ

Tôi quay đầu và tìm lại được tôi.

 

 

Không phải ngẫu nhiên tôi có mặt trên đời

Vui với gió lành, trời trong, biển rộng

Tôi chợt hiểu bởi vì đâu tôi sống

Ở chốn hồng trần, khi Pháp chính càn khôn!



Trần Huyền Tâm