Khuôn cười

Khuôn cười
Tôi sợ nụ cười thường trực, Đóng khuôn chết lặng trên môi. Tôi buồn tôi đau như thể, Họ đang hủy báng nụ cười. Năng lực thuộc riêng người có, Hơn mọi loài vật bạn ơi,


(Ảnh: Đặng Văn Tôn)

KHUÔN CƯỜI

(Bùi Đại Dũng)


Tôi sợ nụ cười thường trực,

Đóng khuôn chết lặng trên môi.

Tôi buồn tôi đau như thể,

Họ đang hủy báng nụ cười.


Năng lực thuộc riêng người có,

Hơn mọi loài vật bạn ơi,

Mà nỡ phí hoài dối trá,

Cười sao khổ thế hỡi người?


Vui cứ vui như nắng sớm,

Buồn cứ lặng như mây trôi.

Chớ dành sức tâm ý chí,

Gắng để đóng khuôn nụ cười.


BĐD