Lộc

Lộc
Lộc nõn về trên cây, Muốn với tay hái lấy, Sợ gió Xuân đau lòng, Lá sao non lạ vậy? Hái lộc ngày đầu năm, Như bản năng xưa nay. Cành lá nõn lẩy bẩy, Phút nín lặng trên cao...

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


LỘC 

(Anh Vũ)


Lộc nõn về trên cây, 

Muốn với tay hái lấy,

Sợ gió Xuân đau lòng,

Lá sao non lạ vậy?


Hái lộc ngày đầu năm,

Như bản năng xưa nay.

Cành lá nõn lẩy bẩy,

Phút nín lặng trên cao...


Ngọn gió xuân rạt rào, 

Làm mềm từng con sóng,

Làm dịu những ba đào,

Lá mướt lại lao xao,

Quên ngón tay hái lộc, 

Mà tay ai chạm vào...

 

Như có một luồng điện,

Ta rụt tay vội vàng,

Lá xanh bỗng hừng ửng,

Nắng cũng thắm màu đào.

 

Bất ngờ một ngọn gió,

Ghé tai ta thì thào:

"Lá cành là sinh mệnh 

Nhựa Xuân đang dâng trào 

Xuân đã về trên ấy 

Dành niềm vui hôm sau"


Nghe màu xanh tơ gọi,

Bãi cỏ non bên đồi.

Những chiếc lá phơ phất,

Ấu thơ của một thời ...


Xuân trở mình trong gió,

Trong lá hình đôi môi,

Lá loang loáng mở lời,

Một Xuân nữa lại tới,

Trên cành vạn nụ cười ....


Lộc ơi, cho ta ngắm,

Tháng năm nào đầy vơi...