Một thời như thế

Một thời như thế
Có một thời hoa mướp rụng vàng sân Hoa khế rụng miên man bên thành giếng Ta vô tư ngắm cánh diều bay liệng Vẽ những ước mơ trên cả bầu trời

 

 
 

 


Có một thời hoa mướp rụng vàng sân

Hoa khế rụng miên man bên thành giếng

Ta vô tư ngắm cánh diều bay liệng

Vẽ những ước mơ trên cả bầu trời

 

Có một thời mây cứ lãng đãng trôi

Hè đến rồi đi theo phượng hồng rơi vội

Nhớ những mùa thu trên tán bàng trơ trụi

Bịn rịn chia tay mưa tầm tã suốt chiều

 

Và đến một ngày xa những cánh diều

Xa mái trường xưa, xa những vòng xe cũ

Xa mái tranh xưa, xa vách tường loang lổ

Xa mảnh trăng vàng tắm ở đáy sông

 

Khi lớn khôn rồi ta về với phố đông

Phố thị bon chen, những ngôi nhà toàn kính

Hối hả còi xe, người đi trong vô định

Vội vã ra đi chẳng hẹn được ngày về

 

Để tới một chiều ta gặp lại mùa thi

Lũ trẻ chở nhau, những vòng xe đạp cũ

Cười nói vô tư trong chiều mưa vần vũ

Những cánh phượng hồng rắc đỏ cả lối đi

 

Ký ức ùa về với kỷ niệm mùa thi

Nhớ ánh mắt ai trộm nhìn sau nhánh phượng

Nhìn cánh én bay nhớ cánh diều bay liệng

Trơ  trụi nhánh bàng khiu khẳng dưới cơn mưa

 

Lương Duyên Thắng