Nếm cát

Nếm cát
Em khóc Nước mắt tan vào biển Em hớp môi Nước biển ngọt làm sao Biển cao hay trời sâu em không rõ Chỉ nhớ mình đang rất hận anh Chỉ thấy mình nổi lên rất nhanh Dù em muốn không bao giờ lên bờ n

(Ảnh: Đặng Văn Tôn)


NẾM CÁT

(Nguyễn Quốc Văn)


Em khóc

Nước mắt tan vào biển 

Em hớp môi

Nước biển ngọt làm sao


Biển cao hay trời sâu em không rõ 

Chỉ nhớ mình đang rất hận anh

Chỉ thấy mình nổi lên rất nhanh 

Dù em muốn không bao giờ lên bờ nữa


Nếu anh đến

Chắc chắn em cấm cửa 

Cho anh biết thế nào là buồn nát ruột gan


Anh xấu lắm

Yêu em còn mê gái 

Bỏ rơi em 

Tay cầm lửa một mình


Ghét anh lắm

Cho nên em ở lại

Trị tội anh

Anh đã biết lỗi chưa


Em lên bờ 

Em ngồi khóc như mưa 

Nước mắt em bời bời rơi xuống cát


Em nếm cát

Cát cũng không còn mặn


Vị cát chát

Như em đang ngớ ngẩn

Yêu đến phát ghen nên cát nóng giận anh...