Ngày ấy

Ngày ấy
Mười ba mơ gái trăng rằm, Năm tư mê tít ba nhăm góa chồng, Bảy hai gối vẫn đàn ông, Tám mươi từ ngực xuống không chịu già. Đàn ông vốn thích đàn bà Gừng càng cay mới thật là gừng yêu,

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


NGÀY ẤY

(Nguyễn Quốc Văn)


Mười ba mơ gái trăng rằm,

Năm tư mê tít ba nhăm góa chồng,

Bảy hai gối vẫn đàn ông,

Tám mươi từ ngực xuống không chịu già.

Đàn ông vốn thích đàn bà

Gừng càng cay mới thật là gừng yêu,

Khôn sáng sớm, dại xế chiều 

Đàn bà tối ngã xuống liêu xiêu tình.

Ai không phải chịu đựng mình 

Tình không như có, có tình như không

Lửa nhen từ gió mênh mông 

Đàn bà nung chảy đàn ông cứng đầu.

Đố em, tình đến từ đâu

Tóc tình trăng trắng mắt mầu xanh xanh?

Này anh, cách mấy chục năm

Có khi ngày ấy anh bằng tuổi em…