Ngọn lửa

Ngọn lửa
Còn gì sướng vui hơn Khi gặp lại người thương Đông rét mướt Lá lòng xanh lộc biếc Gió vẫn lạnh Giờ gió thành thân thiết Gió ôm chúng mình Như một chiếc chăn chung Đất dưới chân Cũng hớn hở nhịp rung Trời kéo xuống Người với trời thành một Ai nỡ ngủ



(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


NGỌN LỬA
(Nguyễn Quốc Văn)


Còn gì sướng vui hơn 

Khi gặp lại người thương 

Đông rét mướt

Lá lòng xanh lộc biếc 


Gió vẫn lạnh 

Giờ gió thành thân thiết 

Gió ôm chúng mình 

Như một chiếc chăn chung


Đất dưới chân 

Cũng hớn hở nhịp rung 

Trời kéo xuống 

Người với trời thành một 


Ai nỡ ngủ 

Khi mùa hè nóng bỏng 

Cháy không cùng 

Trong hơi thở mùa đông


Còn gì buồn hơn 

Khi chúng mình xa nhau 

Thu vời vợi 

Nhớ xuân trong đông rét 


Cỏ nhớ cỏ 

Nhụy nhớ hoa đau đáu

Vách thời gian 

Ngăn mặt cách lòng


Thôi nhé em ơi 

Đừng đau lòng nữa 

Những buồn vui 

Muôn thuở của kiếp người


Phía trời xa 

Vẫn bập bùng ngọn lửa 

Rồi anh sẽ mang về 

Đặt giữa lòng em…