Nhớ rét

Nhớ rét
Chiều nhớ ấm vòng tay Chiều thương đằm mướt rét Thương cái gió chạy vòng Nhớ cái mưa mải miết Lo bước chiều mỏi mệt Nẻo về thành chênh vênh.






Chiều nhớ ấm vòng tay
Chiều thương đằm mướt rét
Thương cái gió chạy vòng
Nhớ cái mưa mải miết
Lo bước chiều mỏi mệt
Nẻo về thành chênh vênh.

Cứ tưởng lòng đã quên
Hoá ra là rất nhớ
Giấc mơ nào chơ vơ
Lời hứa nào dang dở
Chập chờn dấu hài lầm lỡ
Thị vàng, lông ngỗng gọi tên.

Là thương ầng ậng mi đêm
nỗi niềm tan chìm quên lãng
Là nhớ dịu bờ môi sáng
vần thơ mắt ngọc loáng bay.

Nhớ nào gợi nhớ chiều nay
Quên nào nhắc mình quên hết
Người đi thấy lòng nhớ rét
Sài thành bước lạ, bước quen.

Lạc lõng trước một dòng tên
Ngập ngừng thả vào thương nhớ
Ngỡ ngàng thẳm từ xưa cũ
Ngọt ngào vọng lại niềm quên.

 

Trần Huyền Tâm