Nỗi nhớ đầu năm

Nỗi nhớ đầu năm
Triều ròng nước rút về khơi bâng khuâng bến tiễn chân người chiều qua gót nâu trũng bãi cát ngà lang thang vỏ ốc, người ta lượm rồi Kế sinh tít tắp chân trời gạn tìm trong gió tiếng khơi vọng về


(Ảnh: Phương Thủy)


NỖI NHỚ ĐẦU NĂM 

(Nguyễn Đình Bầu)

 

Triều ròng nước rút về khơi

bâng khuâng bến tiễn chân người chiều qua

gót nâu trũng bãi cát ngà

lang thang vỏ ốc, người ta lượm rồi

 

Kế sinh tít tắp chân trời

gạn tìm trong gió tiếng khơi vọng về

u u theo vỏ ốc đi

liệu mai phố thị thấy gì mà nghe?

 

Tiếng người canh biển không về

máu tan vào sóng giọt quê mặn mòi

tiếng biển tiếng lòng biển thôi 

mà sao lay động những nơi không bờ!

 

Ngàn con sóng chạm bến chờ

ngọn nào ấp ủ nỗi bờ nhớ mong?

Bao năm tát cạn lửa lòng

thuận chồng thuận vợ biển Đông vơi đầy

                                                                                                                                                

Gần quen hơn cả bàn tay

sao mong tiếng thở đêm ngày đợi nhau!