Sẽ

Sẽ
Sẽ có lúc Ta rủ nhau cùng thở Cùng uống bình minh Cùng uống đêm sâu Cùng nhau viết những câu thơ dang dở Chẳng có đầu Cũng chẳng có cuối đâu



 

Sẽ có lúc 

Ta rủ nhau cùng thở

Cùng uống bình minh 

Cùng uống đêm sâu

Cùng nhau viết những câu thơ dang dở

Chẳng có đầu 

Cũng chẳng có cuối đâu.


Sẽ có lúc 

Ta thương thương nhớ nhớ

Những phận người xa lắc mộng mơ

Dù biết trước 

Bước chân đời khỏa dấu

Ai bên mình cũng chẳng giống trong thơ




Sẽ có lúc mặt trời ngời ngợi đỏ

Gió lay ru 

Trăng khi tỏ khi mờ

Chỉ lúc đó

Và chính là lúc đó

Chỉ là mình 

Và riêng của ta thôi


Sẽ có lúc 

Hồn ta bay về đó

Đất trời ơi

Thôi, đừng nhớ

Người ơi !


Nguyễn Quốc Văn