Tạp cảm mùa

Tạp cảm mùa
Cây vừa trút lời xao xác lá, Em hay là mùa cũ đang qua, Giời như rắc bao nhiêu lững thững Có con đường đi mãi, chẳng thể qua!


(Ảnh: Ngọc Châu)

TẠP CẢM MÙA

(Phạm Hồng Oanh)  


Cây vừa trút lời xao xác lá,

Em hay là mùa cũ đang qua, 

Giời  như rắc bao nhiêu lững thững 

Có con đường đi mãi, chẳng thể qua! 


Lối rẽ cũ, cỏ xanh biền biệt  

Hoa vẫn vàng, mùa vẫn đa đoan, 

Xa lắc ấy có nỗi buồn đi vắng 

Cây đã rừng, ký ức cũng xanh rêu. 


Xào xạc chút cho mùa xao động nhé, 

Gió sương giờ như tiếng nấc nghẹn  thôi 

Ta nhặt nhạnh nỗi buồn vương vãi 

Cho mùa về, quả đằm thắm sinh sôi. 


Mùa đã hẹn sao mùa còn lỡ hẹn 

Gió mưa à, cứ rét thật lòng đi ,

Ta sợ lúc không còn giông gió nữa,  

Thì xanh ơi, xanh còn nghĩa lý gì?