Trăm năm tựa một giấc mơ

Trăm năm tựa một giấc mơ
Tuổi hai mươi ta như sợi nắng mai Góc phố yên bình thắp chùm phượng đỏ Con dế vô tư ngủ ngon lành trong cỏ Nụ tầm xuân xanh mát những đường thơ. Tháng ngày trôi,thêm một nhịp đôi mươi

(Ảnh: Nhóm Văn Búp tại Đêm thơ nhạc Thu 9 - 2020)

Trăm năm tựa một giấc mơ

 
Tuổi hai mươi
ta như sợi nắng mai
Góc phố yên bình thắp chùm phượng đỏ
Con dế vô tư ngủ ngon lành trong cỏ
Nụ tầm xuân xanh mát những đường thơ.
 
Tháng ngày trôi,
thêm một nhịp đôi mươi
Con dế khóc trong đêm dài thao thức
Hoa phượng tàn vẫn sắc màu đỏ rực
Nắng quái chiều xa xót nụ tầm xuân.
 
Đem nụ cười trang trải nỗi gian truân
Nước mắt rơi cho buồn đau nhỏ lại
Rau răm ngóng trời cao
lòng nhớ thương rau cải
Quên mình vời vợi niềm đau.
 
Chốn trần gian nơi ta có nhau
Hỡi tri âm ai người còn đếm tuổi
Trăm năm trôi tựa giấc mơ ngắn ngủi
Duyên nợ luân hồi
Đã biết mấy đôi mươi…


Trần Huyền Tâm