Trở lại thảo nguyên

Trở lại thảo nguyên
Tôi trở về đây với thảo nguyên Cuốn theo vó ngựa khắp mọi miền Đi giữa mùa xuân vang tiếng nhạc Vó ngựa ai phi tựa tiếng đàn

                        

 

 

Tôi trở về đây với thảo nguyên

Cuốn theo vó ngựa khắp mọi miền

Đi giữa mùa xuân vang tiếng nhạc

Vó ngựa ai phi tựa tiếng đàn


Thoang thoảng mùi hoa cỏ nồng nàn

Mái lều xưa ngập tràn khói trắng

Bầy trẻ thơ đùa vui trong nắng

Mẹ già nheo mắt ngắm đàn dê


Vẫn còn đây điệu múa say mê

Em lắc lắc đôi vai tròn đẹp thế!

Ánh mắt như dao cau liếc nhẹ

Đắm mình trong tiếng nhạc du dương




Vẫn còn đây trăm mến ngàn thương

Tiễn con mẹ ngóng mãi theo đường

Vẩy bát sữa trong về bốn hướng

Cầu cho con từng bước trưởng thành


Trở lại trường xưa gặp thầy cô

Mắt đã nheo mái đầu bạc trắng

Vẫn ung dung mắt nhìn đằm thắm

Thầy gọi trò xưa là “shab min” (*)


Mắt bạn xưa giờ đã chân chim

Thoáng bâng khuâng dõi tìm bạn cũ

Ba mươi năm bạn bè không đủ

Xa nhau, mỗi đứa một phương trời




Chỉ nhìn nhau mà nghẹn không lời

Nắm tay nhau rối bời ký ức

Lặng im nghe trái tim thổn thức

Tình Thảo nguyên cháy rực trong tôi.


Ulan Bator, 22/3/2014

Phan Đăng Đương

-----

(*) Shab min: tiếng Mông Cổ là “Học trò của tôi” (gọi thân mật)