Tưởng...?!

Tưởng...?!
Tưởng đúng mà thành sai Tưởng lợi mà hóa hại Tưởng phải thành ra trái Tưởng thắng mà lại bại Tưởng khôn mà thành dại...! Khôn dại, dại khôn vòng vo mãi... Dại mà biết dại mới thành khôn.




 

Tưởng đúng mà thành sai

Tưởng lợi mà hóa hại

Tưởng phải thành ra trái

Tưởng thắng mà lại bại

Tưởng khôn mà thành dại...!

 

Khôn dại, dại khôn vòng vo mãi...

Dại mà biết dại mới thành khôn.

Khôn lanh hiểm hóc là khôn-dại

Dại sống lành ngay hóa dại-khôn.





Nhân sinh trong cõi vô thường

Còn thân trung ấm còn vương nợ đời.(*)

Bao giờ trả hết thì thôi

Hết khôn hết dại thảnh thơi ta về...

 

Người quê chắp nhặt vần quê

Chẳng khôn chẳng dại vụng về thế thôi...?!

 

Hà My, 11.4.2020

Lê Quang Tuệ

-----------

(*)Theo quan niệm Phật giáo, "thân trung ấm" là cái thân xác phàm trong cõi tạm vô thường này.