Vầng trăng tuổi thơ

Vầng trăng tuổi thơ
Đêm cuối cùng ở bên nhau Mà mày ngủ sớm ơi là sớm Đêm xuống nhẹ như bàn chân nhón nhén Tao không dám trở mình, sợ mày ngủ không ngon

( Thương yêu tưởng nhớ Búp Đỗ Mai Hương)

 

Đêm cuối cùng ở bên nhau

Mà mày ngủ sớm ơi là sớm

Đêm xuống nhẹ như bàn chân nhón nhén

Tao không dám trở mình, sợ mày ngủ không ngon

 

Tím ngát bầu trời...bỗng đột ngột Vầng trăng 

Trăng đầu tháng mong manh như lá lúa

Non đến nỗi ngỡ chạm vào ứa nhựa

Tao bàng hoàng: Vầng trăng tuổi thơ!

 

Vẫn là Vầng trăng Việt Nam thuở xưa

Cái thuở chúng mình tóc đuôi gà nhí nhảnh

Yêu thương lắm, nên nhiều hờn giận

Những lá thư làm lành, mày nhớ không Hương?

 

Với tuổi thơ tất cả lớn mênh mông

Ngày ấy chỉ mơ thôi, đâu dám nghĩ

Có lúc xa quê hương đến thế

Đêm Matxcova lại nhớ quê mình

 

....Thuận Vi đêm nào xanh mướt ánh trăng

Cầu tre lung linh mặt nước

Mày đã nghĩ gì, tao làm sao biết được

Trong câu thơ chúng mình có chiếc cầu nối những bờ trăng...

 

Mày nghĩ gì mà động đậy tấm chăn? 

Hay mơ gặp “ Chàng mắt xanh” nào đấy? 

Những lúc ở bên tao có bao giờ mày thấy

Vầng trăng chúng mình cứ sáng vô tư?

 

Tao chẳng quên đâu bãi biển tuổi thơ

Con còng còng đỏ như cõng lửa

Con dã tràng mải mê xây những ngôi nhà nhỏ 

Hai đứa mình không nỡ dẫm chân lên....

 

Mày cứ ngủ hoài làm tao bực đấy Hương

Nói chuyện với mày chỉ Vầng trăng nghe thấy

Lúc hạnh phúc là khi tao khóc đấy

Trăng trên gương mặt mày sáng long lanh

 

Mai tao xa Matxcova, xa Vầng trăng

Những kỷ niệm tuổi thơ nén dồn trong tưởng tượng

Trăng đầu tháng, mong manh trăng đầu tháng

Cứ long lanh nỗi nhớ ngọt ngào

Một góc lòng mình mày dành để cho tao 

Cho tuổi thơ mình và vầng trăng non sữa 

Xa Việt Nam vẫn mang hình lá lúa

Vẫn lặng lẽ đứng bên cửa sổ

Cả khi mày đã ngủ, và quên...

 

 

Bùi Thanh Huyền