Viết cho một khoảnh trời ngâu

Viết cho một khoảnh trời ngâu
Hạ như còn vương vấn đâu đây Phượng vẫn đỏ hoa, na xanh mắt lá Bưởi chưa rám da, đào vừa hây má Tháng Tám ngóng chờ, mong manh hơi may... Chiều chuyển mùa đẫm ướt đường mây Heo may buông chênh chao lòng mắt


Hạ như còn vương vấn đâu đây

Phượng vẫn đỏ hoa, na xanh mắt lá

Bưởi chưa rám da, đào vừa hây má

Tháng Tám ngóng chờ, mong manh hơi may...


Chiều chuyển mùa đẫm ướt đường mây

Heo may buông chênh chao lòng mắt

Trời trở mình, rực nắng ngày bỏng rát

Hất mưa tuôn, tơi tả, đớn đau.


Tháng Tám thương về một khoảnh trời ngâu

Thương cái đa đoan, cuộc tình vụng dại

Cánh Ô, Thước lụy tình ngâu kết lại

Uẩn ức nỗi niềm Ngưu - Chức hợp - tan. 


Dải Ngân Hà có thấu tiếng kêu than?

Hạ nấn ná, dùng dằng không nỡ bước

Lời ngâu tuôn đẫm nhịp cầu Ô Thước

Mong muôn đời mưa nắng hết hanh hao!


Thôi nhé từ nay buông cái lao xao

Cõi từ bi thiện giải điều uẩn ức

Để mùa mùa lời dịu dàng thánh khiết

Mãi nồng nàn thao thiết khúc bao dung.



Trần Huyền Tâm