Vô đề

Vô đề
Ta run rẩy trước khúc giao mùa đang tới vẫn khoác lên mình áo xanh xa sâu thẳm Ta lười biếng tìm bình yên nơi góc hẹp man mác bồi hồi theo từng nhánh cỏ may


Ta run rẩy 

trước khúc giao mùa đang tới

vẫn khoác lên mình áo xanh xa sâu thẳm 

Ta lười biếng 

tìm bình yên nơi góc hẹp

man mác bồi hồi theo từng nhánh cỏ may


Ta hèn nhát 

ngồi đếm từng hơi thở thóp thoi

mắt lướt vội qua rừng cây vừa oằn mình sau mùa mưa bão

tai mặc định ầm ào thét gào là bên ngoài khuôn cửa

Việc ta là 

uể oải thả buồn lên thảm lá vàng rơi


Ta đâu rồi ta của ta ơi

răn rỏi tiễn Đông 

nồng nàn đón Hạ

háo hức chờ Xuân 

khao khát đợi Thu về


Ta đâu rồi 

ta của ta ơi....


Trần Kim Phú