Ngắm hoa lại nghĩ...

Ngắm hoa lại nghĩ...
Nó đấy, những loài hoa, trong trắng thanh tao, khiêm nhường biết bao. Có người nói rằng, khi nụ bạch trà sắp nở, có kẻ đi qua văng tục một câu khiến nụ hoa kiên quyết không chịu nở nữa. Bạch trà kĩ tính, kén từ miếng đất trồng, từ giọt nước trong veo tưới hàng ngày, từ bàn tay người nhẹ nhàng chăm bón.

(Ảnh: Lan Phương)


NGẮM HOA LẠI NGHĨ

(Ánh Tuyết)
 


Nó đấy, những loài hoa, trong trắng thanh tao, khiêm nhường biết bao. Có người nói rằng, khi nụ bạch trà sắp nở, có kẻ đi qua văng tục một câu khiến nụ hoa kiên quyết không chịu nở nữa. Bạch trà kĩ tính, kén từ miếng đất trồng, từ giọt nước trong veo tưới hàng ngày, từ bàn tay người nhẹ nhàng chăm bón.


Được ngắm bạch trà nở là một diễm phúc.


Mình đang ngóng đợi cây bưởi, ngọc lan trổ hoa, sắc trắng, dịu dàng, kiêu sa, hương nồng nàn gọi xuân về.


Hoa chỉ biết làm đẹp dâng đời.


Hoa thì thế, nhưng xã hội nhiều chuyện rắc rối quá. Lòng người không khỏi lo lắng phân tâm.

Có người hỏi: Lúc này thơ đang ở đâu, nhà thơ đang ở đâu.


Thơ và nhà thơ đang đứng cùng nhân dân, phía sự thật và lẽ phải.


Chợt nhớ năm 1999, tôi có chuyến thăm Bắc Kinh, ghé thăm phủ của Hoà Đại Nhân (Hoà Khôn) một vị quan đại thần dưới thời vua Càn Long, quyền lực và sự giàu có chỉ sau vua. Tổng ngân sách của Hoà Đại nhân bằng 12 năm thu thuế của nhà Thanh, vương phủ của Hoà Đại nhân cũng uy nghi bề thế gần bằng Tử Cấm Thành. (2790 gian nhà với 9.000.000 lạng bạc).Tiền và vương phủ do tham nhũng mà có. Vua có khi còn phải vay tiền của Hoà Đại Nhân.


Tuy nhiên Hoà Đại Nhân đã phải trả giá cho sự gian tham của mình. Thân bị pháp luật trừng trị, tài sản cơ ngơi bị tịch biên, tiếng gian tham để đời. Vương phủ của Hoà Đại nhân sau này trở thành điểm tham quan cho du khách bốn phương tới thăm, đem lại lợi ích kinh tế lớn cho nhà nước Trung Quốc.


Khi thăm vương phủ của Hoà Đại Nhân tôi đã viết bài:


Thăm phủ của Hoà Đại Nhân


Sau vua có một bước chân

Làm quan như thể đại nhân mấy người!


Ngàn năm miệng tiếng để đời

Khôn ngoan chẳng khỏi lưới trời bủa vây.


Của tham vơ vét đã đầy

Còn may lại có một ngày trả dân


Khách thăm vương phủ xa gần

Quan tham như thể Đại nhân mấy người.


Tham mà còn trả cho đời

Chẳng như bao kẻ… tham rồi… lại tham...


Giá như các biệt phủ, tài sản khổng lồ của quan tham cũng được trả dân, lợi nước?


Hãy học loài hoa trắng thanh cao các ngài ơi!