Ăn thương nhớ

Ăn thương nhớ
Năm đã hết về quê ăn thương nhớ Món quê nhà no con mắt đói quê Ăn chiều đông mẹ hằng đợi ta về Cha đốt rấm khói lam chùng gió bấc Ăn hơi ấm


(Ảnh: Kim Anh)


ĂN THƯƠNG NHỚ

(Nguyễn Quốc Văn)

 

Năm đã hết 

về quê ăn thương nhớ

Món quê nhà 

no con mắt đói quê

 

Ăn chiều đông 

mẹ hằng đợi ta về

Cha đốt rấm 

khói lam chùng gió bấc 

 

Ăn hơi ấm 

trên bàn thờ tiên tổ

Nén nhang thơm

ầng ậng mắt ông bà

 

Ta đã lớn khôn rồi

nơi đất lạ

Trẻ lúc ra đi, 

trở lại đã già

 

Ăn gió bấc 

lặn thịt đông trắng tuyết

Chén rượu quê 

nút lá chuối lên hương 

 

Giữa ngai ngái 

đất vườn nhà da diết 

Mảnh sân con 

bốn cạnh vẫn còn vuông 

 

Bên tiên tổ 

tre già mơ trẻ lại

Măng thuộc lòng

bài học nhớ quê hương 

 

Mái tranh cũ 

rêu phong màu tâm tưởng 

Ăn mưa phùn 

đào bích uống sớm mai...