Dấu chân

Dấu chân
Học trò đi tìm dấu chân thầy giáo cũ Hiểu một lối đi đã chọn riêng mình Dấu chân thầy dấu ấu thơ mờ tỏ Của một thời khờ khạo ngây thơ Dấu chân cũ xếp lên từng vết mới


DẤU CHÂN

(Nguyễn Quốc Văn)


Học trò đi tìm dấu chân thầy giáo cũ

Hiểu một lối đi đã chọn riêng mình

Dấu chân thầy dấu ấu thơ mờ tỏ

Của một thời khờ khạo ngây thơ

Dấu chân cũ xếp lên từng vết mới

Dấu chân tiếp dấu chân và nối mãi thời gian


Những người yêu nhau đi tìm dấu chân nhau

Dấu nhớ dấu thương dấu hờn dấu tủi

Dấu vui sướng dấu đau buồn sầu não

Dấu thất vọng kia nhường vết dấu ước ao

Những dấu chân có khi như dao cắt

Lại có khi thành hạnh phúc lớn lao


Năm tháng cũng đi tìm dấu chân của nhau

Qua nóng lạnh gió giông mưa nắng

Đất thổn thức tìm chân trời dừng lại

Sao lẻ loi da diết nháy tìm trăng

Những dấu chân như vô hình thầm lặng

Những dấu chân in vào cõi vĩnh hằng


Dấu chân anh bây giờ anh nào thấy

Bỗng nhận ra qua nỗi nhớ em tìm

Cái dấu chân nắng mưa mờ trên cát

Cái dấu chân bỏng rát trái tim em…