Độc thoại một nhành lan đẹp

Độc thoại một nhành lan đẹp
“Vua chơi Lan. Quan chơi Trà” Câu ca xưa, mấy ai mà …đã nghe Giữa trời. Giữa núi. Ngàn khe Hoa như ngàn cúc đơm ve áo rừng




ĐỘC THOẠI CỦA MỘT NHÀNH LAN ĐẸP

(Kim Chuông)


“Vua chơi Lan. Quan chơi Trà”

Câu ca xưa, mấy ai mà …đã nghe

Giữa trời. Giữa núi. Ngàn khe

Hoa như ngàn cúc đơm ve áo rừng


Hoa như nốt nhạc mịt mùng

Mộng mơ bay giữa điệp trùng khói sương

Ngàn Hoa bám chặt đất vườn

Uống hương của đất, gội hương của trời


Riêng Lan, lặng lẽ treo người

Mà khoe dáng vẻ, mà phơi hương thầm

Lấy mưa, lấy gió làm trầm

Lấy cơn nắng gội làm mầm ươm gieo


Lấy ngày, lấy tháng dài theo

Mà nuôi chung thủy, mà neo sức bền

Bên Lan là những người hiền

Sống thanh cao, sống thần tiên, mơ màng


Mê Lan, đã biết bao chàng

Tìm Hoa, đem cả núi ngàn về quê

Không dưng, ai dễ thơ đề

Gọi Lan đệ nhất, câu thề … sắc hương


Lan dòng hoa của đế vương

Của hồn mơ mộng, vấn vương, đa tình

Của ai tơ tưởng bóng hình

Tìm hoa để gặp hồn mình trong hoa


Bây giờ Lan đẹp vườn nhà

Lan làm cao giá Hoa. Và, cuộc chơi

Làm nên Lễ hội tuyệt vời

Làm nên giàu có cuộc đời … Ngày lên


Lan làm riêng, sắc hoa riêng

Trong ngàn Hoa, giữa một miền Hoa Lan …

Nét riêng Lan đấy, thưa chàng

Đừng ai đem sánh bạc vàng … Với Hoa!