Dòng sông cuối mùa đông

Dòng sông cuối mùa đông
Ta lại về với một dòng sông Ba mùa ta xa, một mùa ta nhớ Dù trước sông ta không còn trẻ nữa Ta vẫn về khi mỗi cuối mùa đông.

 

Ta lại về với một dòng sông

Ba mùa ta xa, một mùa ta nhớ

Dù trước sông ta không còn trẻ nữa

Ta vẫn về khi mỗi cuối mùa đông.

 

Còn chỗ khuất nào cho ta đứng khóc không?

Khóc rưng rức mà không cần ý tứ

Nơi sông hẹn nhưng người không về nữa

Chỉ còn làn hoa tím trôi thôi.

 

Ta trở về nghe sóng nước lao xao

Con cá thương ta chỉ bơi không quẫy

Con chim cuốc lủi nhanh vào lau sậy

Con cua kềnh giương mắt ngó trời cao.

 

Mỗi lần về cùng sóng nước trong veo

Ta gửi lại đây những gì mình ta nhớ

Vui hay buồn không còn quan trọng nữa

Sông đã lắng bồi từng khúc lở trong ta.

 

Phạm Hồng Oanh