Ga Gà

Ga Gà
Tàu xình xịch tiến vào ga Quảng Ngãi Trên sân ga đã đông nghịt bóng người Khói mù mịt đầu tàu dầu thổi lại Ga gà vui rộn rã tiếng rao mời

(Ảnh: Kim Anh)


GA GÀ

(Nguyễn Quốc Văn)

 

Tàu xình xịch tiến vào ga Quảng Ngãi

Trên sân ga đã đông nghịt bóng người

Khói mù mịt đầu tàu dầu thổi lại

Ga gà vui rộn rã tiếng rao mời 

 

Mẹt gà này, cháu bán toàn trống choai

Gà một ký da vàng ươm như nghệ

Không thích con to, chú mua con bé

Thịt thơm mềm, khiến gân cốt dẻo dai

 

Em thì bán, anh mua dùm, gà mái 

Vẫn còn tơ, chưa đẻ hột trứng nào

Xé phay ăn một lần rồi nhớ mãi

Gà Sơn Hà quen đi bộ ăn ngô

 

Mua cho má đi, nào mua cho cô

Gà Mộ Đức đầu mang mào núi Ấn

Cánh biết bay ngang qua sông Trà Khúc

Tiếng gáy vang cả Tư Nghĩa, Ba Tơ

 

Nào gà Minh Long, nào gà Đức Phổ

Nghĩa Hành đây, kia Sơn Tịnh, Tây Trà

Có cả gà Lý Sơn chuyên ăn tỏi

Gà Sơn Tây thích ăn thóc ruộng ta

 

Gà ngon quá, ai không mua sẽ tiếc

Ăn vùng quê chỉ qua một con gà

Rồi bất chợt, cười một mình vì lạ

Đặc sản gà đủ thay một tên ga...