Gặp ở Chùa Keo

Gặp ở Chùa Keo
Một lần về thăm chốn cũ Bóng mòn bước xế chiều len Mấy trăm năm qua cõi thế Hỏi người còn nhớ hay quên? Cõi xưa đã mướt sắc thiền Đời vẫn mặn nồng giấc sữa Níu buông chi bờ vai gió Đôi dòng bươn bả đục trong.

 
Một lần về thăm chốn cũ
Bóng mòn bước xế chiều len
Mấy trăm năm qua cõi thế
Hỏi người còn nhớ hay quên?
 
Cõi xưa đã mướt sắc thiền
Đời vẫn mặn nồng giấc sữa
Níu buông chi bờ vai gió
Đôi dòng bươn bả đục trong.
 
Chùa Keo nắng sẫm mái sồng
Ngói cong vảy rồng xếp lớp
Rồng mẹ rồng con ríu rít
Ngóng chờ tự cửa tam quan (*).

 

Khánh đá khởi điệu thiên ân 
Gác chuông viên tròn tuế nguyệt
Trăm đàn đầu voi sơn kết 
Theo nhau lên tới đỉnh trời (**).
 
Lên cao mà chẳng chơi vơi
Lên cao thanh tao thân sắc 
Trong veo tiếng thiền vọng nhắc
Cõi xưa thiên quốc nhớ về. 
 
Một lần trở lại cố quê
Thấy Xưa bên chùa lưu vết
Hạc tiên, mây lành quấn quít
Đợi người đắc đủ kết duyên.
 
 
15/01/2020
Trần Huyền Tâm

----
(*) Bộ cửa tại tam quan nội chùa Keo bằng gỗ lim có chạm một ổ rồng với rồng mẹ và rồng con, chầu mặt nguyệt.
(**) Gác chuông chùa Keo có 3 tầng cao hơn 11 mét với bộ khung được kết cấu bởi gần 100 con sơn chồng lên nhau, được gọi là 100 đàn đầu voi liên kết bằng mộng gỗ, nâng đỡ 12 mái ngói cong thanh thoát.