Học làm người

Học làm người
Bên ly cà phê sáng Tôi hỏi người bạn già Hôm nay có gì mới? Anh ngập ngừng nói ra... Rằng anh đã thay đổi Bắt đầu yêu chính mình



HỌC LÀM NGƯỜI


Bên ly cà phê sáng

Tôi hỏi người bạn già

Hôm nay có gì mới?

Anh ngập ngừng nói ra...


Rằng anh đã thay đổi

Bắt đầu yêu chính mình

Thậm chí không hề dối

"yêu hơn cả gia đình!"


"Tôi đâu phải thượng đế?

Gánh vác cả thế gian

Mình tôi chỉ có thể

Nhận thứ có thể làm!"


"Mỗi lần đi ra chợ

Mua con cá, mớ rau

Không hề lo bị "hớ"

Không mặc cả làu bàu..."


"Tôi cũng đã thay đổi

Mỗi lần đi taxi

Không lấy lại tiền thối

Khi nó chẳng đáng chi"


"Tôi không còn thắc mắc

Vì sao các cụ già

Chuyện cũ rồi vẫn nhắc

Làm "mệt tai" cả nhà...."


"Tôi không còn bắt lỗi

Ai sai đúng mặc người

Họ không dễ thay đổi

Bằng "làm mới" chính tôi!"


"Vốn là người nghiêm khắc

Tôi ít dùng lời khen

Bây giờ tôi sẽ khác

Mọi việc sẽ tốt lên"


"Không còn bận tâm nữa

Với hình thức bên ngoài

Bởi đằng sau cánh cửa

Mới biết họ là ai"


"Dù có tốt đến mấy

Cũng khó tránh thị phi

Một là chấp nhận vậy

Quá lắm thì bỏ đi"


"Tôi mong muốn được sống

Làm việc theo ý mình

Tâm hồn được bay bổng

Trong tự do , yên bình"


"Tôi tự nguyện thay đổi

Trước hết là cho  mình

Giá trị đẹp hướng tới

Một thế giới nhân sinh...


Mỗi sớm mai thức dậy

Tôi thầm cảm ơn đời

Đã cho tôi được sống

Thêm một ngày đẹp tươi!"


Chuyện của anh là vậy

Cảm hứng truyền sang tôi

Có nhiều điều hay đấy

Tôi học anh làm người...


Nguyễn Hoàng Lâm