Khoe....!

Khoe....!
"Sống ở đời, phải có cái để... khoe" Cái để đem khoe phải màu mè Xanh đỏ tím vàng, đen lẫn trắng Đủ làm hoa mắt người u mê...

(Ảnh: Đặng Văn Tôn)


KHOE...!

(Lê Quang Tuệ)



"Sống ở đời, phải có cái để... khoe" (*)

Cái để đem khoe phải màu mè

Xanh đỏ tím vàng, đen lẫn trắng

Đủ làm hoa mắt người u mê...


Sống ở đời, ối kẻ rất ưa khoe

Khoe để vui ư...?! 

Cốt để... lòe!

Lòe dưới bịp trên: Mình thế đấy!

(Thiên hạ nhìn vào đủ thấy ghê)...



Sống ở đời là sống với khen, chê (**)

Chân giả, thị phi... đủ mọi bề.

Tỉnh táo nhận ra điều phải trái

Nhận ra mình 

Để thoát u mê...!


Sống ở đời, chẳng ai thích chê

Được một nhời khen sướng hả hê.

Quạ ngỡ thành công, xòe cánh múa

Cong đuôi, rướn cổ... 

Lộ khoang mề...!



Ta hãy là ta!

Rất bình thường

Biết điều vinh nhục, giữ thiên lương.

Trong cõi trăm năm cần biết đủ (***)

Câu rằng: "hữu xạ tự nhiên hương"...!


Hà My - Tết Mồng Năm - Nhâm Dần (3.6.2022).

LQT

—--

*: Lời của một người...

**: Có câu "Người khen ta đúng - là bạn của ta.  Người chê ta đúng - là thầy của ta"

***: Lại có câu "Tri túc thường túc. Chung thân bất nhục. Tri chỉ thường chỉ. Chung thân bất sỉ"