Khúc chiều mưa

Khúc chiều mưa
Có một lần, chiều không về lối cũ! Bước chân chiều lạc lõng chốn nào đây? Hoàng hôn tím ngập ngừng phong cánh nắng, gió mịt mờ quên biếc thắm đường mây. Từ lâu lắm, người không về chốn cũ. Hạ nhớ mùa châm phượng đỏ trời đây. Mây bải hoải rớt tiếng chiều lã chã. Mênh mang hồ, mê mải sóng vời xa...


(Ảnh: Quang Anh Ha Nguyen - Pexels)

 

Có một lần, chiều không về lối cũ! Bước chân chiều lạc lõng chốn nào đây? Hoàng hôn tím ngập ngừng phong cánh nắng, gió mịt mờ quên biếc thắm đường mây.

T
ừ lâu lắm, người không về chốn ấy. Hạ nhớ mùa châm phượng đỏ trời đây. Mây bải hoải rớt tiếng chiều lã chã. Mênh mang hồ, mê mải sóng và hoa...


Huyền hoặc bước. Mí chiều mòng mọng nước. Tóc mây chừng mong mỏng buốt bờ vai. Lời hẹn ước bẻ bai (*) cùng sóng bước. Thoáng mơ hồ, mắt cỏ xót lòng cay.


Dẫu đã biết tháng ngày còn mấy đỗi, vui chưa tròn nơi tuế nguyệt hanh hao. Sen cuối vụ vẫn ủ thơm mùa mới, ấp bước về, viên mãn giữa ngàn hương.


Em gọi nhớ! Gọi cho chiều bớt vắng. Nghe tay mình ấm nắng giữa lòng mưa. Nghe tịnh nguyên đang vén nỗi thiếu thừa. Lối em về thôi nhạt nhòa sương khói.


Thấy đã mắt, đã lòng mình với nhớ! Thấy tiếng chiều thôi rắc khúc đầy vơi. Thấy xa xưa vằng vặc hiển ngang trời. Vầng mây trắng an lành bừng cánh nắng...


 

Trần Huyền Tâm

----

(*) Bẻ bai: Du dương, réo rắt