Mấy ai...

Mấy ai...
Nương theo cánh bướm Trang Chu, Hướng Hàm Cốc, có được ngồi trâu xanh? Rong chơi xuống thác, lên ghềnh Hạc Vàng có gặp, để dành đám mây? Cô vân, thiên tải giữa trời,


(Ảnh: Trần Bảo Toàn)
-----------

MẤY AI…

(Anh Vũ)

 

Nương theo cánh bướm Trang Chu,

Hướng Hàm Cốc, có được ngồi trâu xanh?

Rong chơi xuống thác, lên ghềnh ,

Hạc Vàng có gặp, để dành đám mây?

Cô vân, thiên tải giữa trời,

Ngàn năm trắng, nhìn chuyển dời thế gian...

“Ngũ thiên tự” viết vội vàng,

Ba ngàn năm lẻ, thế gian vẫn buồn...

 

Nước khe, sông suối, vẫn tuôn,

Lưỡi câu Lã Vọng, vẫn thuôn giữa dòng...

Sông Thương đã hết dòng trong?

Qua ngàn dâu ấy ngóng trông làm gì?

 

Lão Đam ơi, thế sự suy,

Thỏ lên, Ác lặn, Trâu đi mấy ngày?

Bao giờ thì khuất chân mây?

“Vô vi” trong cuộc đời này, mấy ai?

 

Thích Ca ơi! Lão ăn mày,

Rời cung điện, thức tỉnh say cõi người?

Nô-en lệ trắng cả trời,

Chúa vác thập tự lên đồi Sọ xưa...

Tội nhân gian đã hết chưa?

Những cây Thập Tự lại vừa đóng xong...

 

Giác Giả ơi! Có ai mong?

Mà độ thế, mà độ nhân, hải hà?

Từ Bi, Bác Ái bao la,

Mấy ai nghĩ đến?

Lệ sa ướt Đời…