Mẹ lính

Mẹ lính
Hơn nửa thế kỷ con ơi Mỏi mòn nỗi nhớ xanh đồi cỏ non Tiếc không lật ngửa núi mòn Để thoa vết sẹo ngứa sờn cỏ may Trường Sơn đếm hết rừng cây

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)



MẸ LÍNH

(Nguyễn Đình Bầu)

 

 

Hơn nửa thế kỷ con ơi

Mỏi mòn nỗi nhớ xanh đồi cỏ non

Tiếc không lật ngửa núi mòn

Để thoa vết sẹo ngứa sờn cỏ may

Trường Sơn đếm hết rừng cây

Gặp nơi con nghỉ nghìn ngày cũng đi

Cho dù vẹt gót mờ mi

Thỏa lòng thực sống thay vì chiêm bao

Gõ kiến treo mõ rừng sâu

Đêm huyền cốc cốc bạn bầu cùng con

Hoa cỏ găm ống quần mòn

Một thời trận giả nay còn rặm không?

Cỏ may gió Bắc vàng đồng

Nhớ con tóc Mẹ trổ vồng muối sương

Ngày ra vào với mảnh vườn

Đêm chiêm bao Mẹ đã Trường Sơn Đông,

Bạn bè đồng đội chờ mong

Mấy người vẫn đứng chắp dòng câu thơ!

 

Tháng Bảy Tri Ân

Nguyễn Đình Bầu