Mẹ ru từ ngõ ru ra mộ mình

Mẹ ru từ ngõ ru ra mộ mình
Mẹ ru lời sắn, lời khoai Mẹ ru chân lấm bãi ngoài, đồng trong Mẹ ru dé lúa nảy đòng Mẹ ru củ chuối, củ dong, củ riềng


(Ảnh: Pexels)

MẸ RU TỪ NGÕ RU RA MỘ MÌNH
(Nguyễn Quốc Văn)


Mẹ ru lời sắn, lời khoai

Mẹ ru chân lấm bãi ngoài, đồng trong

Mẹ ru dé lúa nảy đòng

Mẹ ru củ chuối, củ dong, củ riềng


Mẹ ru đáy túi vắng tiền 

Mẹ ru rau rợ rẻ phiên chợ giời 

Mẹ ru lá húng, cọng mùi

Mẹ ru mụn vá của thời rách vai


Mẹ ru mờ mịt ban mai

Mẹ ru lời lưới thương chài hoàng hôn 

Mẹ ru nắng lửa, mưa tuôn

Mẹ ru cái đói nói buông cái nghèo 


Mẹ ru thân bọt, phận bèo

Mẹ ru ghềnh thác gieo neo cơ hàn

Mẹ ru lửa nhóm tro tàn

Mẹ ru nếp ở, cách ăn ở đời 


Mẹ ru núi mọc dáng người 

Mẹ ru đờ đẫn nụ cười rỗng không 

Mẹ ru đỏ nước sông Hồng

Mẹ ru chín khúc Cửu Long hóa rồng


Mẹ ru ngang dọc Trường Sơn

Mẹ ru con trẻ mà hồn trượng phu

Mẹ ru lửa khói mịt mù

Mẹ ru chinh chiến lời ru hòa bình


Mẹ ru mẹ chẳng nhớ mình 

Mẹ ru nghĩa để cho tình vẹn nguyên

Mẹ ru lời những người hiền

Mẹ ru gió thổi cuối hiên đầu nhà


Mẹ ru lòng mẹ, chí cha

Cho con đôi cánh để mà bay xa

Con cò bay lả bay la

Mẹ ru từ ngõ ru ra mộ mình...